Nghề thợ hồ, cái nghề của những con người chỉ dám cộng sinh ước mơ của mình qua từng giấc ngủ say của đứa nhỏ nằm cạnh.
Ngày ấy, tôi hỏi con rằng: “lớn lên con muốn làm gì?” Đứa nhóc hôm nào còn đỏ hỏn vừa vào lớp ba. Vẻ mặt cu cậu đăm chiêu cả buổi, cố gắng vẽ nên mẫu hình tương lai của mình. -“Con muốn làm thầy giáo...a...hay là bác sĩ...a...chú công an nhìn cũng ngầu nữa!”, khuôn mặt hí hửng, cười lộ cả cái răng sún chưa kịp mọc. Cái vẻ mặt trông chẳng khác gì "ông cụ non", tôi phì cười “ừ...ai cũng được, ai cũng là người có ích”.
Nhìn đồng hồ điểm số 00:00 tròn trĩnh, tay gác lên trán rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Giấc ngủ 5 tiếng trôi qua cái vèo, một ngày mới lại đến, lại một bước tiến gần với ước mơ mang nhiều hi vọng về một ngày mai "ổn định" hơn.
Comments