Rat race : vòng đua không lối thoát
Theo cơ bản mà nói, một vòng đua thường sẽ có hai điểm xuất phát và kết thúc. Vậy tại sao rat race lại được cho là vòng đua không lối thoát? Thực chất, rat race cũng có điểm kết thúc như bao đường đua khác, nhưng điều này còn phụ thuộc vào quyết định của người tham gia. Ngày nay, vì nhiều lý do khác nhau mà hầu hết những con người hiện đại đều đã và đang mắc kẹt trong đường đua của chính mình, một phần vì họ chưa nhận thức mình bị mắc kẹt, mặt khác rõ đã thấy trước mắt nhưng không tài nào chạm đến vạch đích đường đua.
Lược sử “rat race”
Có thể nói cụm từ “rat race” nở rộ và được nhiều người biết đến nhờ vào thời đại công nghệ phát triển giúp cho hành trình “du nhập” các cụm từ lóng từ nước ngoài đổ bộ vào Việt Nam một cách dễ dàng và thoải mái hơn. Rat race được định nghĩa là một cuộc đua tranh giành tiền tài và danh vọng được cho là bắt đầu góp mặt trong cuộc đời mỗi người sau khi cánh cửa đại học khép lại. Bạn lao đầu vào “cày” ngày “cày” đêm cho một công việc 8 tiếng mỗi ngày, nỗ lực để có được tấm vé lọt vào top đầu cuộc đua.
Xã hội phát triển khiến con người ta phải chạy đua để không phải trở thành kẻ bị bỏ lại, điều đó làm cho mốc thời gian xuất hiện của rat race dần bị đẩy lên sớm hơn.
Từ khi bắt đầu cắp sách đến trường, bạn đã phải tham gia vào đường đua với điểm kết thúc là giành được thành tích học tập vượt trội trong lớp, hay những giải thưởng cuộc thi cấp trường, cấp quận, cấp thành phố luôn được tổ chức hằng năm, nhằm khuyến khích tinh thần học tập của học sinh. Một vòng lặp được mở ra với những bữa ăn sáng vội vã cho kịp vào lớp học, những giấc chợp mắt ngắn cho kịp ca học thêm chiều, những buổi tối chong đèn giải bài tập cho kịp tiết học ngày mai. Một chuỗi tiếp nối vô tận.
Chuỗi vòng lặp ấy kéo dài đến khi bạn đi làm nhưng giai đoạn này nó “bành trướng” hơn. Một vòng lặp mới mở ra thêm thắt nhiều trở ngại, ngồi trong văn phòng bên cạnh đống công việc tồn đọng cần được giải quyết đúng hạn, ngẩng mặt lên bầu trời đã chập tối phải chạy vội về nhà chuẩn bị cuộc gặp mặt tối nay nhằm mở rộng mối quan hệ, rồi lại vùi đầu miệt mại chạy deadline công việc đến tận khuya. Một ngày mới lại đến, lại tiếp tục chạy vì mình còn trẻ chán!
Bẵng đã đến tuổi trung niên, vòng lặp vẫn còn đó, bạn vẫn phải chạy, nhưng chạy cùng những đơn thuốc vì sức khỏe đã đôi phần sụt giảm. Liệu ở thời điểm này bạn đã đủ tự tin quyết định cán đích cuộc đua chưa?
Chúng ta chạy với nhiều lý do, nhưng lý do lớn nhất có lẽ cho “sự tự do”, tự do về mặt tài chính, tự do về mặt thời gian và tự do trong chính tâm hồn mình.
コメント